1. “Chiếc ghế trống”
Hằng, 28 tuổi, là một nhà thiết kế đồ họa tài năng. Trong công ty, cô được đồng nghiệp yêu quý vì sự sáng tạo và nhiệt huyết. Nhưng ít ai biết rằng, sau giờ làm, Hằng thường ngồi lặng lẽ trên chiếc ghế cạnh cửa sổ, nhìn ra bầu trời đêm tối đen mà không nói lời nào.
Hằng từng là người yêu đời, nhưng áp lực công việc, sự kỳ vọng từ gia đình, và những thất bại nhỏ dần dần ăn mòn tâm hồn cô. Một ngày, Hằng không đến công ty nữa. Khi đồng nghiệp đến thăm, họ thấy cô ngồi trên chiếc ghế quen thuộc, gầy gò và mệt mỏi.
Một đồng nghiệp quyết định ở lại trò chuyện. “Hằng ơi, tụi mình nhớ cậu lắm. Nếu cậu thấy mệt, tụi mình sẽ giúp. Đừng giữ mãi trong lòng nữa.”
Những giọt nước mắt lăn dài trên má Hằng. Cô bắt đầu chia sẻ những cảm xúc bị kìm nén bấy lâu. Sau đó, cô tìm đến bác sĩ tâm lý, nhận sự hỗ trợ từ bạn bè, gia đình, và từng bước trở lại với cuộc sống.
2. “Chiếc điện thoại không đổ chuông”
Nam, 20 tuổi, là sinh viên đại học. Một chàng trai sôi nổi, luôn là tâm điểm của những buổi tụ tập. Nhưng khi về nhà, Nam cảm thấy cô đơn lạ thường. Cậu không gọi cho ai, không ai gọi cho cậu. Chiếc điện thoại đặt trên bàn vẫn mãi im lặng.
Nam bắt đầu cảm thấy mình là gánh nặng, rằng sự hiện diện của cậu chẳng còn ý nghĩa. Cậu thường tự trách bản thân, dù chẳng có lỗi gì. Một ngày, Nam viết một tin nhắn dài trên mạng xã hội:
“Có ai cảm thấy như mình không? Một chiếc điện thoại không bao giờ đổ chuông. Một tâm hồn luôn khát khao được lắng nghe.”
Tin nhắn đó nhận được hàng trăm bình luận từ bạn bè, thậm chí cả những người cậu không quen biết. Họ nói: “Chúng tôi ở đây. Đừng từ bỏ.” Tin nhắn ấy đã cứu Nam, vì nó khiến cậu nhận ra mình không cô đơn.
3. “Người thợ mộc già”
Ông Lâm, một thợ mộc 60 tuổi, đã sống cả đời với tiếng cưa gỗ và búa đinh. Nhưng khi về hưu, căn nhà trở nên trống trải và ông cảm thấy mình không còn giá trị.
Một ngày nọ, ông quyết định làm một chiếc bàn. Khi làm, ông cảm thấy nhẹ nhõm hơn. Láng giềng thấy chiếc bàn đẹp quá nên nhờ ông làm thêm vài món nội thất. Thấy ông vui vẻ, họ còn đến trò chuyện, hỏi thăm ông thường xuyên.
Từng ngày, ông Lâm dần tìm lại được ý nghĩa cuộc sống. Ông không chỉ làm mộc, mà còn chia sẻ kinh nghiệm với những người trẻ. “Làm điều mình yêu thích, và sống vì người khác, là cách để vượt qua bóng tối trong lòng,” ông nói.
4. “Cây xương rồng trên ban công”
Mai, 18 tuổi, là học sinh lớp 12. Áp lực thi cử khiến cô luôn cảm thấy mình thua kém bạn bè. Một ngày, cô mua một cây xương rồng nhỏ và đặt trên ban công.
Mỗi sáng, Mai chăm chỉ tưới nước cho cây, nhưng nó không lớn lên như cô mong đợi. Có lần cô nghĩ: “Cây này cũng giống mình, chẳng làm được gì ra hồn.”
Nhưng sau một tháng, một bông hoa nhỏ nở trên cây xương rồng. Mai mỉm cười lần đầu tiên sau bao ngày. Cô nhận ra: “Xương rồng cũng cần thời gian để nở hoa. Mình cũng thế.”
Câu chuyện của cây xương rồng đã giúp Mai học cách kiên nhẫn và yêu thương bản thân hơn.
Thông điệp từ những câu chuyện
- Hỗ trợ và đồng cảm: Một lời hỏi thăm, một hành động nhỏ có thể cứu lấy một người.
- Tìm kiếm sự giúp đỡ: Đừng ngại chia sẻ cảm xúc và tìm đến sự hỗ trợ chuyên môn.
- Hy vọng: Dù trong bóng tối, luôn có một con đường để bước tiếp.